Bổng nhiên chợt nhớ đến quay quắt cái ngõ nhỏ của Tuổi thơ, nhớ từng góc
tường rêu phong không biết có bao giờ. Một khu tập thể ở trọn trong một
dãy nhà Pháp 2 tầng của phố nhỏ Hà Nội. Ôi tuổi thơ tôi lớn lên trong
tiếng còi tàu quen thuộc hằng đêm... Nhớ nhớ quá những người bạn của góc
phố ấy. Ôi
tuổi thơ tôi lớn lên trong tiếng còi tàu quen thuộc hằng đêm... Nhớ nhớ
quá những người bạn của góc phố ấy. Nhớ đêm đêm lội hồ đi trộm táo,
trộm ổi trong vườn nhà bà " Chứng thối" về bị mẹ đánh no đòn...Nhớ
những buổi trưa hè mấy thằng nghịch ngợm bắt chuồn chuồn cắn trốn rồi
nhảy xuống ao tập bơi để rồi mỗi đứa được một bụng nước đầy... Nhớ ngày
hè lội mương bắt cá cờ về thi đá cá, Hì hụp dán một con diềuthèm
được ăn một cây kem, một bát phở xếp hàng, nhớ những trò chơi nơi công
viên nhỏ... nhớ .... nhớ quá! phố nhỏ của tôi ơi!!!!!! Giờ này các bạn
tôi ở lại, có khi nào nhớ những chuổi ngày thơ như thế không nhỉ! Lấy
vợ, lấy chồng hết cả rồi... ai ở lại ...ai đi... Tôi mong một ngày được
quay lại con phố ấy, ngõ nhỏ ấy... được cùng các bạn đạp xe ra sông Hồng
vẫy vùng trong bùn đỏ phù sa như ngày nào,tôi mong được đêm đêm ngồi suýt xoa cái lạnh bên quán nước chè như ngày nào để hóng chuyện người lớn...
Tôi
nhớ lắm con đường nhỏ vào trường Nguyễn Gia Thiều... Tôi thèm nghe
tiếng í ới gọi nhau đi chợ của cả khu tập thể ngày chủ nhật... Nhớ tiếng
nhạc chương trình phát thanh thiếu nhi trên ra - đi - ô vọng vang của
nhà hàng xóm, thèm được hóng chuyện các bác, các chú nghe đài bình
luận... Nhớ .... nhớ quá mất thôi!!!!!!!!! các bạn của tôi ơi!!!!!!!!!!!
phố nhỏ của tôi ơi!!!!!!!!!!!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét