Ta viết nỗi nhớ vào hư vô
Bằng tiếng kèn hamonica
khản đặc
Gửi vào đêm khát khao yêu
thương
Gửi vào đêm những cuồng si
mộng mị
Nỗi nhớ thương dày xé cõi
lòng…
Trả lại ta sự yên lặng
nghiệt ngã của đêm
Cái bất cần của gió
Hoài vọng
Đơn côi…
ừ thôi ta gọi khúc chia bôi
Môi bỏng rát bậc vô hồn nốt
nhạc
Khắc từng nét giữa muôn
trùng…
Bằng âm điệu
Trầm…
Lơi…..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét