Rồi sẽ tạnh thôi em
Cơn mưa nào chẳng thế
Em về đi kẻo trể
Chuyến đò em sang sông.
Nhặt chiếc lá mùa đông
Còn hương thu vương lại
Giữa trời chiều tê tái
Anh gom kỷ niệm buồn.
Em về kẻo chiều buông
Vui buồn anh riêng giữ
Yêu thương trên nét chữ
Anh nhớ hoài chẵng quên.
Em về kẻo trăng lên
Chiều qua đi rất vội
Mưa đầu mùa chợt tới
Chơi vơi...tình chơi vơi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét