Đêm
Rơi tiếng thở dài
Nhõng nhẽo giọng hờn ghen
Nấc quảng những thanh âm trách móc…
Ta
Xa xôi viễn xứ
Biết dỗ sao cho vừa
Mong manh cánh vạc trời khuya…
Em
Phía ấy rất xa
Mãi dạt dào khắc khoải…
Ta
Trăn trở phương này
Nén cơn sóng mỏi mong…
Đêm
Nghe tiếng cầm ca
Sao quá vợi xa…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét