Đã lâu lắm thư không đề tên nhỏ
Cỏ có còn vươn lối em qua
Sương bây giờ có giăng kín nhạt nhoà
Trên lối nhỏ mỗi ngày em đến lớp...
Phố biển giờ anh đếm mưa tan hợp
Nghe mùa đông nhè nhè bước trong đêm
Ngày chợt ngắn để đêm lại dài thêm
Bên khung cửa bóng cây gầy trơ trụi.
Gió đông đến cứ bước đi lầm lũi
Đêm lạnh về đồng đội sát vai hơn
Mưa cũng thế cứ đổ xuống từng cơn
Như con gái dỗi hờn khó hiểuNắng yếu ớt liêu xiêu sân vắng
Nhớ quá đi thôi ráng đỏ trời chiều
Đông đến rồi đêm chợt quá cô liêu
Phiêu diêu mãi tiếng côn trùng rơi rụng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét