
Thế rồi sáng nay em cũng được gặp chị! Mới vừa gặp nhau thôi nhưng 2 chị em đã như quen nhau từ lâu lắm rồi... Nói thế bởi cái cách chị đón tôi, cái cách chị tiếp tôi trên "Tổ Ong" (Cho em gọi như thế chị nhé!) của chị. Chị đưa thằng em đi ăn bún ốc Hồ Tây ngay bên cạnh Hồ Tây với một cách rất thật, rất "chất". Thế rồi! Tiếp tục về với "Tổ Ong" chị lại tự tay pha cho thằng em một cốc trà với thương hiệu riêng của chị, tôi đứng nhìn chị pha trà và say sưa nghe chị nói về từng loại nguyên liệu để tạo nên một cốc trà đó ( Trà mạn để làm gì, Trà đắng thêm bao nhiêu, Quế cho vào lúc nào, Hoa cúc...Hoa hòe... nho khô...mật ong... mỗi loại là một câu chuyện) say sưa như đang nghe một người thầy giảng về triết lý của Trà đạo, thật sự lúc đó chưa thưởng trà nhưng tôi đã chết mê, chết mệt với cái cách tạo ra nó mất rồi. Dọn một cái bàn trước ban công của "Tổ Ong" dưới cái nắng nhè nhẹ mơn mang của Hà Nội, trước cái "View" rất tuyệt vời nhìn ra hồ Tây, hai chị em lại say sưa nói chuyện với nhau về mọi điều. Về gia đình, về cuộc sống hôm nay, về chuyện nghề và một chút niềm riêng của mình. Tôi cảm giác chị thật gần, đôi lúc chị mong manh như một loài hoa mà Bố, Mẹ đã đặt thành tên cho chị, nhưng đôi lúc chị thật quyết liệt như muốn bật ra, bung ra khỏi cái vỏ bọc phụ nữ ấy để làm một điều gì đó mà chị đang ấp ủ... Nhưng dù gì đi nữa, trong cái ý nghĩ kia chị tôi vẫn không mất đi cái nét đàn bà can chịu, can chịu như sóng gió của cuộc đời chị, với những gì chị đã trải qua. Khuông mặt, con người thật giản dị, thật mộc nhưng đôi mắt của chị tôi thật buồn và mỗi lần nhìn vào ánh mắt ấy tôi nghỉ rằng không phải chỉ riêng gì tôi mà sẽ có nhiều người nữa khi gặp ánh mắt ấy sẽ không dám làm cho nó buồn hơn. Say sưa nói chuyện, rồi say sưa nghe nhạc của Lê Cát Trọng Lý hai chị em tôi quên cả trời về trưa. Thế rồi hai chị em lại phải chia tay nhau để về với những công việc riêng của mình... nhưng cảm xúc của những câu chuyện với chị cứ theo tôi mãi cho đến giờ này... Một cảm xúc thật lắng đọng, lắng đọng như cái vị "Hậu" đăng đắng...ngọt ngọt của cốc Trà chị tự tay pha cho thằng em, cái "Tình" chị đã đón thằng em.



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét