Mùa lãng đãng dần trôi
không kịp níu
Thu vội qua xao xác liễu
thêm gầy
Vàng chiếc lá cuối cùng
chao chát rụng
Em giấu heo may trong khăn
lụa bập bùng...
Ở lại chỉ... riêng tôi nơi xóm nhỏ
Đâu còn chi hồn lạc ngõ
mất rồi
Giữa phố xá mà lòng cô
liêu lạ
Hà nội xô bồ sao chợt thấy
đơn côi...
Thành phố buồn khi nổi nhớ
chơi vơi
Này khăn mỏng, áo dài em
có biết!
Em giữ trọn mùa...
da diết
tôi!!!
...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét