
CHƯA TỊNH
Em đã tìm bình
yên nơi của Phật
Ta ngẫn ngơ góp
nhặt tiếng chuông lòng
Cửa chùa vắng
mà sao ta chẳng gặp
Nắng rụng bên
thềm cứ ngỡ dáng ai sang...
Ta lặng yên
nghe gió lướt miên mang
Tràn sân vắng
tiếng mõ đều thanh tịnh
Em đâu hởi để
hồn ta vô định
Xé rách chiều…
một tiếng chuông…
(Dương Minh Hùng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét